Trong cuộc đời mỗi con người, hạnh phúc lớn nhất là được sống dưới một mái ấm gia đình. Và thật may mắn biết bao khi ngay giờ đây con vẫn được sống trong sự yêu thương đùm bọc của Mẹ. Một tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ luôn dành cho con...
Mẹ ơi, trong mắt con mẹ đẹp lắm! Từ làn da sạm đen vì nắng cho đến những nếp nhăn xuất hiện theo thời gian, bàn tay xương gầy và mái tóc đã bạc màu theo năm tháng... Tất cả như đều toát lên vẻ đẹp tâm hồn của mẹ. Dường như thời gian và sự vất vả không thể làm mất đi vẻ đẹp của mẹ trong đôi mắt yêu thương của con.
Con yêu tất cả những gì thuộc về mẹ nhưng có lẽ yêu nhất vẫn là nụ cười và đôi mắt mẹ. Đó là những món quà tinh thần vô giá mà thượng đế đã ban cho chúng con. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của mẹ, là nơi để mẹ bộc lộ cảm xúc, tình yêu thương với mọi người. Khi con buồn, đôi mắt như buồn cùng con. Nó trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng, suy tư. Khi con vui, nó lại ánh lên những tia hi vọng.
Còn khi con làm mẹ buồn, con đã không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, nhưng con hiểu nó u sầu và thất vọng đến nhường nào. Với con, mỗi lúc nhìn vào mắt mẹ, con cảm nhận được cả một bến bờ yêu thương đang ẩn chứa . Nụ cười của mẹ như tia nắng thần kỳ làm trỗi dậy trong con niềm tin yêu cuộc sống mỗi khi con thất vọng về bản thân. Nụ cười của mẹ như ánh bình minh tỏa sáng tâm hồn con mỗi khi con giành được những thành công nho nhỏ trong cuộc sống.
Nụ cười của mẹ -Thật kỳ diệu biết bao! Nó lớn lao hơn một lời chia sẻ, vĩ đại hơn một lời đồng tình và hơn cả là tiếp thêm cho con sức mạnh để có thêm những thành công trong tương lai. Bao nhiêu tình cảm yêu thương trìu mến có lẽ mẹ đã dồn hết vào nụ cười ấy để gửi tới con thông điệp yêu thương. Mẹ ơi, Mẹ có biết, con luôn tự nhủ sẽ trân trọng và giữ gìn để nụ cười đừng bao giờ tắt trên khuôn mặt mẹ thân yêu của con.
Con yêu mẹ không phải chỉ vì những thứ trên mà còn vì bao điều tốt đẹp mà mẹ dành cho con, cho chính gia đình mình. Mẹ là một phụ nữ giản dị, trầm lặng, cả đời sống vì những người thân yêu. Vất vả, gian nan không một lời than thở, chỉ biết sống là "CHO ĐI" chưa một lần đòi hỏi gì cho bản thân... Mẹ dạy con có lòng tự trọng, dạy con cần biết sẻ chia và giúp đỡ, dạy con biết dang rộng trái tim... Mẹ ơi, tình yêu của Mẹ sao mà mênh mông quá! Tất cả những đức tính ấy ở mẹ đã cho con những bài học quý giá vô cùng. Tất cả những tình yêu thương ấy đã nâng từng bước chân con vào đời...
Năm tháng qua đi, mái tóc mẹ bạc màu theo thời gian, theo những vất vả, gian nan. Nhìn từng nếp nhăn hằn sâu trên trán mẹ, từng bước chân chầm chậm mẹ đi... lòng con quặng thắt, con nghe như có một cái gì đó đè nặng lên lòng ngực mình, làm con nghẹt thở. Thế nhưng, trên gương mặt sạm đen vì nắng và những nếp nhăn xuất hiện theo thời gian, nụ cười và ánh mắt của mẹ vẫn luôn rạng ngời, chan chứa bao yêu thương.
Nụ cười và ánh mắt ấy đã giúp con thêm hoàn thiện về tâm hồn, tích góp thêm cho mình những kinh nghiệm sống. Nụ cười và ánh mắt ấy là cả tấm lòng Mẹ mênh mông vô bờ, là bến đỗ bình an con về sau những gian nan, vất vả trong đời.
Mẹ ơi! Con mong sao cho thời gian ngừng trôi để Mẹ luôn mạnh khỏe, để Mẹ luôn ở bên con, và để con có được nhiều thời gian chăm sóc, đền đáp công ơn sinh thành của mẹ.
Mẹ ơi! Con mong sao cho thời gian ngừng trôi để Mẹ luôn mạnh khỏe, để Mẹ luôn ở bên con, và để con có được nhiều thời gian chăm sóc, đền đáp công ơn sinh thành của mẹ.
"BIỂN ĐỜI BÃO TỐ GIAN NAN
MẸ LÀ BẾN ĐỖ BÌNH AN CON VỀ"
MẸ LÀ BẾN ĐỖ BÌNH AN CON VỀ"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét